Đã 50 năm trôi qua từ ngày Đảng Cộng sản gọi là “giải phóng” miền Nam. Nhưng nếu miền Nam cần giải phóng thì sao gần 1 triệu người đã phải tìm cách vượt biên bất chấp nguy hiểm để thoát khỏi chính quyền mới? Những người thuộc chế độ cũ VNCH bị coi là kẻ thù, chỉ vì họ không muốn theo Cộng sản.
Tuy quan chức VN luôn rao giảng về “ hòa giải dân tộc”, xoa dịu vết thương, nhưng trong nước, Ban tuyên giáo vẫn tiêm vào đầu người dân lòng hận thù, cực đoan để rồi dần đến các thế hệ đang yêu nước một cách mù quáng.
Các bạn lao vào đấu tố những ca sĩ hát trên sân khấu có những lá cờ vàng, đeo huy hiệu VNCH… Đấu tố trường Đại học Fulbright Việt Nam chỉ vì họ tổ chức diễu hành tốt nghiệp với lá cờ Không sợ hãi (Fearless). Đấu tố bà Chủ tịch Sen Vàng chỉ vì mặc một chiếc áo vàng có những cái nút màu đỏ.
Đấu tố một em học sinh chỉ vì không yêu Đảng, ước mơ được đi du học. Đấu tố cô MC chỉ vì than thở diễu hành gây kẹt xe…
Nhưng khi Trung Quốc cắm cờ trên quần đảo Trường Sa, nơi chính quyền VN tuyên bố chủ quyền thì các bạn im lặng. Các bạn giúp Trung Quốc tiêu thụ những sản phẩm có in đường lưỡi b.ò phi pháp. Các bạn chào đón quân đội của đất nước từng mang quân qua đánh VN, cướp biển đảo, b.ắt cóc ngư dân..
Các bạn hú hét, đòi “ rụng trứng” khi xem quân nhân Trung Quốc diễu binh, để rồi bị người dân TQ chế giễu phụ nữ VN chẳng khác nào những phi tần bị đưa vào lãnh cung, ước muốn được lấy chồng TQ…
Lòng tự tôn, tự hào dân tộc của các bạn ở đâu?
Cô Ba