Câu chuyện tưởng nhỏ nhưng gây bão: sinh viên Trường Cao đẳng Du lịch Hà Nội tham gia sự kiện A80—tập luyện 22 buổi, sơ duyệt, rồi tham gia chính thức—và được thông báo mức hỗ trợ gần 2 triệu đồng. Nhưng khi tiền thực nhận chỉ còn 940.000 đồng, mọi thứ lập tức bùng lên thành phẫn nộ.
Điều khiến sinh viên bất bình không phải chỉ là số tiền, mà là so sánh: trường khác nhận 1,6–2 triệu, trong khi trường mình nhận chưa đến một triệu. Tập luyện như nhau, công sức như nhau, nắng mưa như nhau—chỉ khác là… số tiền hỗ trợ lại giảm theo “đặc thù” của từng trường.
Trước áp lực dư luận, Hiệu trưởng Phạm Văn Long tổ chức gặp mặt “giải đáp”. Ông cho biết nhà trường… chi làm hai đợt: đợt một 940.000 đồng và đợt hai 580.000 đồng, dự kiến chi vào 15–25/12. Tức là nhà trường có dự chi, nhưng lại không thông báo. Không thông báo, nhưng vẫn yêu cầu sinh viên ký nhận. Ký nhận, nhưng giấy… không ghi số tiền.
Một chuỗi nghịch lý như thể được lập trình sẵn:
– Không công khai, nhưng yêu cầu ký nhận.
– Ký nhận, nhưng không ghi số tiền.
– Đến lúc bị hỏi, mới nói là “sơ suất lớn”.
Khi sinh viên chất vấn vì sao các trường khác nhận nhiều hơn, ông Long từ chối bình luận, nói chỉ biết định mức của trường mình. Nhưng sinh viên có quyền hỏi: cùng một sự kiện A80 do Nhà nước tổ chức, tại sao chuẩn hỗ trợ lại… mỗi nơi một kiểu?
Vấn đề lớn hơn lại nằm ở chỗ khác: sinh viên phản ánh giấy ký nhận không ghi số tiền, ông Long thừa nhận đây là “vấn đề rất lớn trong công tác tài chính”. Giải thích của ông còn khiến người nghe sốc hơn: các thầy cô “nghĩ đơn giản” rằng sinh viên sẽ tự điền số tiền vào giấy để “cùng nét chữ”.
Một cách làm vừa cẩu thả, vừa trái nguyên tắc, lại đẩy trách nhiệm về phía sinh viên. Công tác tài chính mà vận hành theo kiểu… “tự giác điền vào” như làm bài tập về nhà thì thật khó trách sinh viên bức xúc.
Ông Long hứa “rút kinh nghiệm”, hứa công khai tất cả văn bản liên quan. Nhưng dư luận có lý khi đặt câu hỏi: tại sao khi mọi chuyện chưa bị đưa lên mạng, không ai nói gì? Tại sao sự minh bạch chỉ xuất hiện sau khi có scandal?
Sự cố tiền A80 không chỉ là chuyện vài trăm nghìn chênh lệch. Nó là hình ảnh thu nhỏ của một vấn đề lớn hơn trong nhiều cơ sở giáo dục: thiếu minh bạch, yếu kém quản lý, và xem nhẹ quyền được biết của sinh viên.
Khi sinh viên phải lên mạng để đòi sự rõ ràng, đó không còn là chuyện tiền nữa.
Đó là chuyện niềm tin—và niềm tin thì không thể chi làm hai đợt.
Thu Phương – Thoibao.de










